ThueSach.vn - Thuê Sách Vĩnh Dạ (Trang Trang) - Giá bìa: 129,000 - Giá thuê: 16.000 (giảm 88%): " Vì sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc, khi tưởng tượng, khi hôn nhau, khi cầu nguyện? Bởi vì những gì đẹp nhất trên thế gian này chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt mà phải được con tim cảm nhận. Và với anh, em là điều đẹp đẽ nhất trên thế gian này.…"

Link Thuê Sách:
=>> Thuê Truyện Vĩnh Dạ (Trang Trang) <<=



Giá bìa: 129,000 VNĐ

Giá thuê: 16.000 VNĐ (Giảm 88%)

Tinh Hồn - sát thủ mạnh nhất Lưu Ly cốc.

Vĩnh An hầu - thế tử ốm yếu của Đoan vương phủ.

Đâu mới là thân phận thực sự của người?

Hay người chỉ đơn giản là một cánh chim nhỏ bị bỏ rơi trong chiến tranh loạn lạc, nay đang tìm nơi ấm áp chở che?

Đi dọc bờ Vong Xuyên, người ngắt một đóa bỉ ngạn đỏ rực như lửa, giữ lại tất cả ký ức kiếp trước, quyết định số phận nhuốm máu kiếp này…

Sách Hay Cùng Thể Loại:
Vương Phi Thần Trộm (An Dĩ Mạch)



Giá bìa: 140,000 VNĐ

Giá thuê: 19.000 VNĐ (Giảm 86%)

Trích Đoạn:

“Tiểu thư? Tiểu thư tỉnh lại rồi!”

Mùi gỗ đàn hương thoang thoảng bên cánh mũi, khói nhang nghi ngút đầy phòng, vừa tỉnh lại đập vào mắt ta là cảnh tượng mờ mờ ảo ảo, không chân thực chút nào.

Nhẹ lắc đầu, ta phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường làm bằng gỗ đàn hương được chạm trổ tinh tế. Thậm chí ngay cả chiếc móc rèm treo bên thành giường cũng lấp lánh, đắt tiền đến kinh người. Oa, chiếc giường này thực sự tốt hơn gấp ngàn vạn lần chiếc chiếu rách nát, hôi thối ta vẫn nằm hàng ngày trước kia! Một chiếc bàn gỗ được chạm khắc sang trọng đặt ở góc phòng, bên cạnh là một chiếc đôn quý giá, trên đôn đặt một bình tráng men cao sang, vừa nhìn qua đã biết giá trị liên thành. Chính giữa căn phòng lại đặt một đôi tranh gỗ khắc hình bát tiên quá hải. Dựa vào kinh nghiệm trộm cắp nhiều năm, ta đoán đôi tranh gỗ này nhất định là tác phẩm của một sư phụ nổi tiếng nhất nhì thành Trường An. Còn về giá tiền của nó… thứ đồ này quá lớn, ta chưa ăn trộm bao giờ, cho nên cũng không biết nói thế nào cho phải.

Ta chớp chớp mắt, hít một hơi thật sâu, từ từ nhớ lại một lượt những chuyện xảy ra ở địa phủ trước đó, trong lòng không khỏi bật cười hả hê. Xem ra, đây chính là khuê phòng của thiên kim tiểu thư phủ Thừa tướng rồi, còn ta từ giờ về sau chính là Ngọc Phiến Nhi. Ha ha, sau này ta sẽ không còn là tên trộm bị người ta căm ghét, không phải ở nơi đầy chuột bọ và gián nhấm, càng không phải chịu đựng cuộc sống đói khát, rét mướt, ngay đến sống cũng phải nhìn sắc mặt người khác nữa. Ta, một tên trộm cuối cùng đã có thể tu thành chính quả, sẽ được sống với thân phận đại tiểu thư chẳng khác nào thần tiên trên trời.

“Tiểu thư, tiểu thư, người hãy uống bát thuốc này đi, nô tì phải đi bẩm báo lão gia!

Ây da, mấy ngày nay, lão gia và phu nhân lo lắng vô cùng…” Một tiểu nha đầu mặc y phục thêu hoa đứng bên cạnh giường vui vẻ đến độ tay chân khua khoắng, rồi nhanh nhẹn bê bát thuốc đến cho ta. Ta nhất thời chưa kịp thích ứng sợ nói nhiều bị lộ, vội nhận lấy bát thuốc rồi đưa lên miệng. Trời đất, cái này dành cho con người uống sao? Ta vừa uống một ngụm, đã nôn vội ra ngoài, bát thuốc cầm trên tay rơi xuống mặt đất, vỡ tan. Không biết ta đã để lãng phí biết bao nhiêu vị thuốc quý hiếm, đắt tiền.

“Ây da, Tiểu Thúy đáng chết, xin tiểu thư tha mạng! Xin tiểu thư tha mạng!” Nha đầu đó mặt mày trắng nhợt, quỳ sụp xuống, dập đầu kêu van.

“…”

Không cần làm quá như vậy chứ? Chỉ là đánh vỡ một chiếc bát thôi mà sao phải dập đầu đến mức sứt trán trầy da như vậy? Tiểu Thúy, xem ra là nha đầu vẫn luôn hầu hạ bên cạnh Ngọc Phiến Nhi. Hẳn là hàng ngày, cô bé rất hay bị Ngọc Phiến Nhi hành hạ khổ sở, nhưng giờ gặp ta, coi như cô bé có phúc. Nghĩ vậy, ta liền ngăn Tiểu Thúy lại, rồi hỏi: “Này, có đồ ăn gì không?”

“Dạ?” Tiểu Thúy ngây lặng người nhìn ta bằng đôi mắt long lanh đầy nước.

Mười lăm năm rồi, tâm nguyện lớn nhất của ta chính là có cơ hội được thỏa sức ăn bữa cơm của một gia đình có tiền! Ăn những miếng thịt kho tàu béo ngậy, uống canh tiết lợn, gặm những chiếc màn thầu trắng tinh, nhai những miếng thịt thơm lừng! Ha ha… ha ha! Như vậy mới thực sự là một cuộc sống hạnh phúc chứ!

Tiểu Thúy lặng người một lúc, cuối cùng cũng tin rằng ta đã không còn muốn trách tội, vội vã bò dậy, chạy đi dặn người dưới chuẩn bị đồ ăn cho ta.

Vĩnh Dạ (Trang Trang)
ThueSach.vn Tổng Hợp
Bài viết khác cùng Box