Miến lươn hấp dẫn ở "nha hang ngon" giữa lòng Sài Thành. Tôi tìm đến quán bún cá rô đồng để chữa ngấy sau buổi tiệc tùng, nhưng tôi đã khám phá được một nhà hàng miến lươn đúng vị Bắc ở giữa Sài Gòn.
Quán có hai món là miến lươn trộn và miến lươn nước. Nhìn về cơ bản, món miến lươn trộn của quán thường thường bậc trung như các quán khác với nhiều loại rau, miến, lươn chiên giòn, chén tương ớt đỏ au đi kèm và chén nước chan chua ngọt. Nhưng sau khi như nhấm nháp đũa thứ nhất, tôi có cảm giác khác hẳn.

Đó là những miếng lươn vàng giòn ôm lấy sợi miến vàng nhạt, trong trong, dai dai. Đó là cái thơm phức của hành phi, cay bùi của tía tô và kinh giới, béo giòn đậu phộng, nồng nồng của ớt trong nước dùng kết hợp giữa mắm và nước ninh từ xương ống, xương lươn giã nát. Riêng lươn được chiên giòn, miếng nào cũng mang đến cái giòn rôm rốp rồi tan dần trên đầu lưỡi như đang thưởng thức một loại nguyên liệu khác chứ không phải cái dai hay cứng thường thấy.

Mọi người đều ngạc nhiên khi biết mỗi miếng là một con lươn. Chỉ như thế đủ biết khâu chế biến kỳ công thế nào. Nước dùng chua chua, cay cay, béo ngậy.
Đem thắc mắc về những cái lạ trong món ăn hỏi chủ quán, chị cho biết đây là món lươn đúng vị ẩm thực Bắc mà chị cất công ra Hà Nội học. Khi vào Sài Gòn, để đảm bảo đúng vị của món ăn, tất cả các nguyên liệu nhất là kinh giới và tía tô đều phải nhập từ Hà Nội. Riêng lươn, không khô, không dai, không cứng bởi nó được làm từ loại lươn chỉ to bằng chiếc đũa nổi tiếng của Nghệ An.

Và một điều khiến tôi ấn tượng tiếp về món miến lươn là nước dùng có mùi và vị rất lạ có lẽ đó là đặc trưng riêng của xương lươn.