Giờ tôi không biết mình phải làm sao, nếu tôi chọn nao pha thai tôi sẽ ân hận cả đời. Nhưng khi không tôi sẽ mất anh mãi mãi…

Tôi và anh yêu nhau đã 5 năm, tôi 24 và anh 27. Cả 2 quyết định cuối năm sau sẽ làm đám cưới. Chúng tôi cùng làm việc và sống tại Hà Nội, cần có nhiều thời gian chăm sóc và quan tâm tới nhau. một số bạn bè luôn ghen tị với tôi vì có người yêu tâm lý, anh và tôi dính lấy nhau như sam, là một cặp trời sinh. Tôi thấy hạnh phúc vì tất cả các điều đó.



9 tháng trước, anh được giám đốc cử công tác ở úc trong 1 năm. Anh không muốn đi vì lo lắng cho tôi không có ai chăm sóc, và còn thời điểm để chuẩn bị đám cưới. Nhưng tôi đã khuyên anh không cần đánh mất cơ hội này, chúng tôi đã yêu nhau 5 năm, chờ anh thêm 1 năm đâu có là gì. Vậy là anh quyết định nghe theo tôi, đi nước ngoài 1 năm. Tôi nghĩ mình có thể vượt tới giai đoạn ấy một phương hướng dễ dàng nhưng khỏi hẳn không phải vậy.

2 tháng đầu nếu anh đi, chúng tôi hay nói chuyện vẫn quan tâm, giải đáp với nhau chỉ là không ở cạnh nhau thôi. Nhưng tới tháng thứ 3 mọi chuyện thay đổi, anh bận rộn với việc làm hơn, không còn nhiều giai đoạn dành cho tôi.
Tôi cảm thấy buồn nhưng hiểu và thông cảm cho anh. Vẫn động viên anh cố gắng hoàn thành công việc để trở về bên cạnh tôi. Nhưng giờ đây, bầu trời của tôi như sụp đổ, tôi không biết phải đối diện với anh như thế nào. Chỉ vì một phút nông nổi mà tôi đã bán đứng tình yêu 5 năm tới của tôi.



Hôm ấy, Tôi đi công tác cùng giám đốc. Tôi biết, giám đốc đã để ý đến tôi từ lâu nhưng tôi cũng đã từ chối thẳng thắn và cũng nghĩ rằng giám đốc đã từ bỏ ý định với tôi. Đêm hôm đó chúng tôi đi ăn với đối tác, tôi không uống được rượu. Nhưng hôm đó, do công việc và một phần trong lòng tôi cảm thấy buồn vì nhớ anh. cần tôi đã uống, tôi say lúc nào không biết.

Giám đốc đưa tôi về, trong lúc say tôi chỉ nhớ về anh, gọi điện tên anh. Tôi cứ ngỡ giám đốc là anh, và chuyện gì đến cũng tới , chúng tôi đã ở bên nhau. tới sáng hôm sau tôi vẫn nghĩ mình đang mơ, tôi tát vào mặt giám đốc và chửi bới. Đáng ra, mọi chuyện không phải như vậy, giám đốc cũng xin lỗi và hứa sẽ chịu trách nhiệm, anh ấy yêu thương tôi thật lòng.

Vậy còn anh, người yêu tôi thì sao? Người tôi yêu là anh chứ không phải là giám đốc. Tôi bỏ về khi chuyến công tác chưa kết thúc, về nhà và nộp đơn xin việc. Cứ nghĩ rằng mọi chuyện như vậy sẽ chấm dứt. Nhưng 1 tháng sau, tôi thể hiện mình có thai, tôi ước gì mình có khả năng biến mất ngay lúc ấy, tới nơi nào đó không còn ai thân quen. Anh chỉ còn 2 tháng nữa sẽ về, nếu tôi không quyết định tôi sẽ mất anh mãi mãi.



Vậy tôi dùng thuoc pha thai o nha hay đến phòng khám để phá thai. Nhưng khi tới phòng khám đa khoa thiên tâm để nạo thai, tôi có nguy cơ mang thai trở lại không?Tác động đến sức khỏe không? nếu không may, tôi không thể làm mẹ nữa thì sao. Tôi sẽ ám ảnh suốt cả cuộc đời mình. Còn khi không nạo phá thai, tôi phải làm sao, chắc chắn anh sẽ không thể chấp nhận được sự thật ấy, sự phản bội của tôi. Tôi phải làm sao đây !