Đọc xong truyện tự nhiên rất muốn viết một cái review về truyện này. Lúc đầu đọc cm của mọi người nào thì "Tiểu Ba của em.." "Thương anh Tiểu Ba quá" "Ước gì Tiểu Ba và Kì Kì đến được với nhau"... làm mình trong một thời gian dài không dám đọc truyện vì nghĩ chắc lại môtip ngược lên ngược xuống, tình yêu đơn phương, dằn vặt đau khổ. Nhưng không khi đọc xong truyện mình lại có cái cảm giác có thể nói là vui vui, nhẹ nhàng. Truyện như một quyển nhật kí về tình yêu, tình bạn, quan hệ thầy trò, quá trình trưởng thành của La Kì Kì.
Từ bé Kì Kì sống trong sự yêu chiều hết mực của ông ngoại, cô kiêu ngạo vui vẻ thỏa thích trong tình yêu đó. Năm tuổi trở về sống với bố mẹ, Kì Kì cảm thấy cô đơn trong chính gia đình mình. Ở trường bị giáo viên và các bạn cô lập, xa lánh. Kì Kì trốn mình trong thế giới tưởng tượng của cô với những cuốn tiểu thuyết kiếm hiệp.
Nhưng vận mệnh vẫn ưu ái cô để cô gặp được Tiểu Ba, anh là một người bạn chia sẻ với cô từng sở thích niềm vui, nỗi buồn. Anh là một người anh quan tâm, bảo vệ cô. Anh là một người cha trách mắng thậm chí tức giận mà đánh cô khi cô không biết kiềm chế cảm xúc của mình mà đánh nhau. Kì Kì luôn tin tưởng anh, luôn muốn ỷ lại vào anh. Ở bên Tiểu Ba luôn mang lại cho cô cảm giác an tâm.
Chỉ vì một câu nói "Anh sẽ bảo vệ em", một cái kéo tay chạy trong cơn mưa đá, Kì Kì đã dành trọn mối tình đầu của mình cho Trương Tuấn. Những năm tháng yêu đơn phương của cô đã được bù đắp, Kì Kì và Trương Tuấn đã có một mối tình ngắn ngủi có lẽ vì cả hai đều quá yêu đối phương càng yêu càng lại càng cẩn trọng, giữ gìn không ai dám bộc lộ những suy nghĩ thật trong lòng mình. Vì yêu nhau mà cẩn trọng, mất nhau cũng vì cẩn trọng. Bản thân mình thật sự rất thích những mẫu người con trai như Trương Tuấn có một chút gì đó bên ngoài "xấu xa" nhưng một khi đã yêu sẽ yêu hết lòng. Anh từng nói "khi nào kết hôn chúng ta sẽ đến Thanh Đảo nghỉ tuần trang mật" "Em không phải là người yêu đầu tiên của anh, nhưng sẽ là người cuối cùng".
Kì Kì không biết thực sự cô rất may mắn vì có hai người con trai hết lòng yêu, suy tính cho tương lai của cô như thế. Cả hai đều quyết định buông tay cô để cô có thể bay cao hơn.
Có lẽ vì thích Trương Tuấn nhiều hơn một chút nên mình rất muốn Trương Tuấn và Kì Kì quay lại với nhau... nhưng khi đọc hết truyện ngôn tình này mình nghĩ hai người sẽ không thể trở lại với nhau nữa. Không có Kì Kì Trương Tuấn vẫn sẽ yêu, tương lai vẫn sẽ kết hôn có một gia đình chỉ là anh sẽ không yêu ai như tình yêu thuần túy anh đã dành cho Kì Kì, Kì Kì vẫn sẽ luôn tồn tại trong một góc nào đó sâu nhất trong con người anh. Nhưng đối với Tiểu Ba thì khác, không có bất kì người con gái nào có thể thay thế Kì Kì, có thể cho anh cái cảm giác an toàn, dù xảy ra bất cứ chuyện gì cũng biết Kì Kì sẽ không bao giờ rời bỏ anh. Anh thực hiện giấc mơ thời thơ ấu của cô, anh luôn đợi cô bên "Bên dòng nước".
Còn La Kì Kì mình tin cô cũng đã có sự lựa chọn cho mình, khi còn học cấp 2 cô chọn đi ăn thịt dê nướng với anh chứ không phải món cay với bạn học, khi xem kết quả thi đại học cô đợi anh vì tin chắc anh sẽ đến. Mười năm sau khi quay trở lại, thấy anh thay cô thực hiện giấc mơ năm nào "trước mắt cô như có trăm ngàn đóa hoa đỏ rực đang nở tung hát vang, cả thế giới đều bưng sáng, cả thế giới đều rực rỡ niềm vui bùng nổ" "Mắt đang rơi lệ mà miệng lại cười vẫn còn nhớ rõ tôi, Tiểu Ba vẫn còn nhớ rõ tôi".

"Hiệu sách xinh đẹp ấm áp, thật giống giấc mơ của một thiếu niên. Người nằm mơ đã quên bản thân mình nghĩ tới cái gì trong chốn hồng trần xóc nảy, nhưng không thể dự đoán được, khi bỗng quay đầu lại giấc mơ đã thành sự thật.
Tiểu Ba, ngày mai em chờ anh ở bờ sông, không gặp không về.