Trong cuộc sống, chúng ta mỗi khi gặp điều khó khăn, hoặc có chuyện gì không được như mọng đợi, thường có câu rằng " tại số cả ", rồi thì " sống chết có số ", nữ nhân vật chính của truyện là một nhân vật thú vị hơn thế, nàng là người viết ra cái gọi là số mệnh, là người dệt nên hạnh phúc, họa nên bi thương của nhân gian. Ngày ngày qua tấm gương của mình, nàng nhìn tam giới buồn vui, tình yêu và ly hợp, trong khi bản thân nàng cô độc một mình nơi điện Khâm Thiên. Tình yêu của nàng dành cho một con người lạnh lùng, nơi cửu thiên chí tôn kia, không được đáp lại, nàng mệt mỏi buông bỏ trọng trách, say trong hương tiên rươu quỳnh trì, rơi vào trong Vạn Thiên Chi Khư, và tại đó, nàng kết tri kỷ với một trái tim cô độc khác của thời thượng cổ.
Mình thực sự thích đoạn đầu của truyện, giai đoạn mà Nhĩ Sanh, từ những tính toán rất ngây thơ và giản dị đến một tấm lòng yêu tha thiết, từ một cô nhóc dần dần trở thành một thiếu nữ trong sáng và lương thiện. Nam chính Trường Uyên cũng vậy, rất mạnh mẽ, nhưng cũng rất ngây thơ, mọi điều mà chàng học được về nhân thế đều qua các câu chuyện Ti Mệnh kể, rồi chàng lại dùng những điều đó dạy lại cho " Ti Mệnh" chuyển thế, từ lúc nào, thần long thượng cổ không còn so đo việc nàng có phải là rồng để lấy làm vợ hay không, tâm chàng đã khắc sâu thê tử vừa lưu manh vừa cố chấp này. Giai đoạn sau của truyện, đôi lúc mình đọc cảm thấy hơi bế tắc, do chướng ngại đến với tình yêu và niềm hy vọng bên nhau của họ cứ trùng trùng điệp điệp, không chỉ là những xảo ngộ với tâm ma, mà còn là những day dứt của Thiên Đế, chính tà đều không dung, con đường của họ sẽ đi về đâu ?

Câu chuyện nhuốm màu sắc bi thương, không chỉ bởi con đường gian truân của đôi uyên ương Ti Mệnh - Trường Uyên, mà còn có đôi A Vu - Trường An, bởi một chữ tình mà cả một kiếp đau khổ day dứt. Ngẩng mặt lên hỏi trời cao sao sắp xếp oan nghiệt, mà không tự vấn chính bản thân mình đã lựa chọn con đường đó. Thế mới biết rằng, dù có sắp xếp thế nào, thì mỗi cá thể vẫn luôn làm chủ vận mệnh của mình, mọi sự biến ảo của nhân sinh chỉ trong một chớp mắt quay đi là thay đổi. Nếu không nàng Tam Sinh làm sao có thể "quyến rũ" được chiến thần hàng đầu thiên giới !

Tuy nhiều nét u buồn là vậy nhưng điểm xuyết vẫn có những đoạn làm người đọc suýt chút nữa muốn phun vào màn hình, làm cho mạch truyện trở nên dí dỏm, hấp dẫn, tính cách " mặt dày" được thể hiện khá rõ trong các nữ chính của Cửu Lộ Phi Hương. Đơn cử truyện này có thể thấy là dù trong hoàn cảnh thế nào, nữ chính của chúng ta vẫn khiến độc giả choáng với phát ngôn của mình, đại loại như :

" - Sách cổ ghi lại, toàn thân rồng đều là bảo vật, ta từ trước đến giờ vẫn không tin, ngươi để ta nghiệm chứng một lần coi sao
- Nghiệm chứng thế nào ?
Ti Mệnh hướng ánh mắt sáng quắc nhìn rồng đen chằm chằm :" Đại tiện cho ta xem, thứ đó có phải hay không cũng là bảo vật ?
Vốn chị Cửu là một tay viết truyen xuyen khong huyền huyễn chắc tay, tác phẩm nối tiếp của Tình kiếp Tam Sinh quả thật không làm mình thất vong. Mình cũng đồng tình với ý nghĩa gửi gắm của tác giả, số mệnh nằm trong tay mỗi người, quan trọng là cuối dùng dùng bàn tay ấy để nắm lấy tay ai, hạnh phúc cùng nhau lựa chọn con đường thích hợp đi hết một kiếp ngắn ngủi mà rực rỡ này.