Nguồn: đồ chơi tình dục.

Nghe có vẻ kỳ lạ, thế nhưng phương pháp này đã người xưa áp dụng và vẫn được lưu truyền cho đến ngày nay.

Trên thực tế, lịch sử đã ghi nhận nhiều phương pháp kỳ lạ để kiểm tra thân thể phụ nữ ở cả phương Đông và phương Tây.

Nhìn đuôi mắt

Sau đêm tân hôn người xưa sẽ nhìn vào đuôi mắt của cô gái đó để kiểm tra xem cô ấy mới mất đi trinh tiết hay đã không còn trong trắng từ lâu. Nếu đuôi mắt của cô dâu có màu hồng hoặc đỏ nhạt thì chứng tỏ cô gái này chỉ vừa mới mất đi trinh tiết, nếu đuôi mắt có màu đen thì sẽ bị quy kết là đã quan hệ nam nữ từ lâu.

Nếu đuôi mắt của cô dâu có màu hồng hoặc đỏ nhạt thì chứng tỏ cô gái này chỉ vừa mới mất đi trinh tiết

Ngoài ra, người ta còn cho rằng nếu còn trinh trắng thì sẽ có đôi hàng mi cong, ngực căng tròn. Nếu đã thất thân lông mi sẽ cụp xuống dưới, ngực chảy xệ.

Dùng bà đỡ

Thời xưa, người phụ trách công việc kiểm tra trinh tiết của tân nương trước khi về nhà chồng chính là bà đỡ. “Bà đỡ” này thường là người thân thuộc với họ nhà trai hoặc do bà mối kiêm nhiệm.
Họ kiểm tra am dao gia của phụ nữ một cách rất gắt gao.

"Bà đỡ" là những người đảm nhiệm công việc "nghiệm thân" cho người con gái trước khi lấy chồng.

Cuốn “Kiến sinh văn” từng ghi lại: Trong lịch sử Trung Quốc, người đầu tiên tiến hành công việc “nghiệm thân” (kiểm tra thân thể) này chính là tác giả của “Tạp dư bí tân”.

Cuốn sách trên viết lại sự việc Hoàng hậu của Hán Hoàn Đế là Lương Oánh từng phải kiểm tra thân thể trước khi được tấn phong.

Sở dĩ đế vương lập hậu vô cùng coi trong việc trinh tiết là bởi Hoàng đế muốn “long chủng” của mình chắc chắn mang dòng máu hoàng tộc, liền phái Ngô Câu đi kiểm tra. Theo đó, công việc đầu tiên trong quá trình này là kiểm tra tổng thể về tướng mạo, hình dáng.

Sử dụng và mua các loại am dao gia tại shop người lớn.
Cuốn sách ghi lại rằng: Lương Oánh Hoàng hậu có nét mặt “tựa như ánh bình minh trong tuyết, tươi đẹp đến mức khiến người ta khó lòng nhìn thẳng.”

Về ngũ quan, Lương Oánh có “con mắt trong veo, hàng mi cong dày, bờ môi đỏ tươi, răng trắng, vành tai thon gọn, sống mũi cao, hai má hài hòa”.

Sau đó, Ngô Câu cởi y phục của Lương Oánh, thấy thân thể nàng tỏa ra mùi hoa cả dìu dịu, da dẻ thanh thuần, bầu ngực mới phát triển, vùng kín hồng hào, màng trinh còn nguyên vẹn.

Thủ thuật kiểm tra của các bà đỡ thời xưa chủ yếu là xem kỹ bộ phận sinh dục, kiểm tra màng trinh, không khác nhiều so với công việc của các bác sĩ phụ khoa ngày nay.

“Lạc hồng”

Tuy rằng bà đỡ đã có thể thông qua ngoại hình để giám định sự trong trắng của người con gái nhưng các nam tử thời xưa do vốn kiến thức về sinh lý có hạn, nên họ chỉ còn cách trông chờ vào “đêm đầu tiên” để khẳng định xem vợ mình còn trinh hay không.

Đàn ông thời xưa lấy vợ, đêm tân hôn có thấy được “lạc hồng” (máu đỏ) trên khăn trắng hay không là điều mà gia đình hai bên quan tâm hơn cả.

Trinh tiết và đạo đức của người phụ nữ thời xưa đều bị đặt vào “một tấm màng mỏng manh”.

Nếu như tân nương trong đêm đầu tiên sinh hoạt vợ chồng có “chảy máu”, thì ngay ngày thứ hai gia đình nhà trai sẽ phát “thiệp báo hỉ”. Trên tấm thiệp ghi rõ lời ca ngợi: “khuê môn hữu xuyên, thục nữ khả khâm” để gửi về cho nhà gái.

Tuy nhiên dùng “lạc hồng” để nhận biết trinh nữ cũng tồn tại nhiều vấn đề.

Thứ nhất, người phụ nữ không chảy máu trong lần đầu quan hệ chưa hẳn là “không còn trong trắng.” Bởi màng trinh có thể vì nhiều nguyên nhân khác nhau mà bị rách.

Thứ hai, việc chảy máu trong đêm đầu tiên cũng chưa thể khẳng định hoàn toàn rằng người con gái đó chưa bao giờ quan hệ tình dục.

Hiện tại, nhiều cơ sở y khoa có thể tiến hành tiểu phẫu “vá màng trinh” cho phụ nữ. Trên thực tế, hình thức “vá cái ngàn vàng” đã có từ thời cổ đại.

Khi đó, để “chỉnh hình” cho màng trinh, tân nương sẽ dùng một khối tiết gà cuốn trong khăn trắng, sau đó dùng chiếc khăn có máu gà này để đổi trắng thay đen.

Một cách khác để ngụy trang hoàn hảo hơn là dùng miếng tiết gà đựng vào bong bóng cá, sau đó cẩn thận đặt vào âm đạo để ngụy tạo