Chồng dẫn con đi bắt quả tang tôi và nhân tình tại khách sạn. Một sự thật quá phũ phàng, tôi đã làm và nhận lấy tất cả những gì mình làm.

Giờ này van xin hay níu kéo cũng chẳng còn giá trị với anh, bởi tôi đã cho anh một cú sốc tinh thần quá lớn. Và anh đã biết tất cả thông qua văn phòng thám tử tư tại bình dương.

Hai từ mất mát với tôi là rất đúng, đời nào vợ ngoại tình và chồng dẫn con đến khách sạn chờ...Một người vợ và một người mẹ như tôi có xứng đáng không. Không đem bằm ra cho rắn ăn cũng uổng.

Nhưng anh đối với tôi là tình cảm chân thành. Biết vợ trăng hoa, bay bướm vậy mà anh vẫn nhẫn nại. Vẫn từ tốn nói chuyện với tôi....Người chồng như vậy mà tôi cũng nhẫn tâm bỏ anh ra đi, trong khi con thơ vừa bập bẹ nói tiếng ba.

Sự hối hận trong tôi đã là quá trễ, làm gì cũng chẳng chuộc được lỗi lầm mà tôi gây ra cho gia đình này. Cho anh và cho con...anh có nhân từ và thiết tha yêu tôi đi chăng nữa tôi cũng chẳng còn mặc mũi bên bố con anh.

Cưới một người vợ mong lo cho hạnh phúc của gia đình. Muốn những bữa cơm canh lành cơm ngọt. Nhưng họ đâu ngờ, họ lại có thể phản bội dù rất được yêu thương. Đó là tôi trong câu chuyện này.

Hạnh phúc trước mắt chưa bao giờ người ta biết trân trọng và nắm bắt, họ mơ về một cái gì đó quá xa xôi, cái hạnh phúc thật sự ảo không dành cho họ trên xã hội hiện thực này.
Và đây cũng là một bài học kinh nghiệm chua xót cho em.
Em thật lòng xin lỗi anh và con.