Bao nhiêu yêu thương và tin tưởng tôi dành cho anh nay đã hết, hết thật rồi. Chẳng còn đâu mái ấm tình thương, chẳng còn đâu vợ vợ chồng chồng bên nhau. Tất cả đã hết kể từ ngày em phát hiện nhân tình của anh.

Có phải tất cả những yêu thương anh dành cho em là như vậy ư, anh yêu em lắm đúng không anh. Và anh thấy hạnh phúc nhất khi bên đời anh có em đúng không anh....Những gì anh nói anh đã quên hết thật rồi. Cái yêu thương anh cho em là anh có nhân tình bên ngoài chăng.

Em đã biết hết mọi chuyện rồi anh, em đã thuê thám tử tư Sài Gòn làm điều đó giúp em. Mọi di chuyển của anh em như nắm rõ. Anh đã giết em thật rồi. Vợ yêu anh, tin tưởng anh vậy mà giờ này nhận lại những phản bội như vậy.

Em chẳng tin những phút lạc lòng nên anh mới như vậy. Nếu ai cũng như vậy thì loạn hết rồi anh, cũng chẳng cần chung thuỷ làm gì...Cả vợ lẫn chồng muốn làm gì thì làm. Vậy sanh ra con người, cho họ cái yêu thương, ghen ghét để làm gì.

Muốn tha thứ và muốn bỏ qua tất cả lắm, nhưng em chẳng thể vượt qua những suy nghĩ của mình. Chỉ cần nghĩ đến anh ôm cô ta, anh hôn, anh nói những lời yêu thương là lòng em nát tan hết anh à. Em chẳng muốn hạnh phúc nhường nhau như thế này, và em cũng chẳng thể yên giấc khi anh về trễ...Cưới nhau chi để làm khổ nhau như vậy hả anh.

Có bao giờ anh thấy thương vợ, anh có nghĩ đến vợ bơ vơ một mình nơi chốn đông người này...Đúng là sài gòn, lạc nhau là mất. Anh đã mất thật rồi, em buồn, em muốn kết thúc cuộc đời này lắm anh. Kết thúc trước những dối trá anh dành cho em.
Yêu thương cho nhau là vậy à.