Tới tận 32 tuổi tôi mới dẫn người yêu về ra mắt khỏi phải nói bố mẹ và Anh em nhà tôi mừng như thế nào. Do là hiện giờ các Anh trong họ đều chưa ai sinh được cháu trai nối dõi. Trong khi cơ hội sinh con của họ không còn vì đều lớn tuổi và đã cố rồi mà không được.

Tôi có công việc ổn đình. Mặc dù mới 32 nhưng tôi đã là trường phòng marketing của công ty lớn, lương thưởng khá và ngoại hình của tôi nói chung không đẹp nhưng chững chạc và có sức hút của đàn ông theo dõi chồng ngoại tình.

Với vóc dáng, khuôn mặt điển trai, tính tình hài hước, lởi xởi dễ gần tôi đã chiếm được tình cảm của Ly ngay lần đầu gặp gỡ. Sau 2 năm đi lại tôi đã được Ly đồng ý đưa em về cho gia đình tôi coi mắt. Đám cưới viên mãn của chúng tôi được tổ chức long trọng ở cả quê tôi lẫn thành phố nơi gia đình Ly đang sinh sống theo dõi chồng ngoại tình.

Một ngôi nhà 2 tầng xây theo kiểu biệt thự là quà cưới của ba má Ly dành cho đôi vợ chồng mới ra riêng. Nói chung người quê thì bảo tôi cưới Ly như chuột sa chĩnh gạo, còn người ở phố bảo Ly có tôi làm chồng thật đáng tấm chồng công ăn việc làm đàng hoàng,…

Ly ngoan ngoãn lo trọn phận sự của một người vợ được vài ba tháng thì chắc em cuồng chân. Tiếng nhạc du dương ở quán café, những điệu nhảy sôi động ở vũ trường không để em yên. Cửa hàng thời trang đã có nhân viên lo, cơm nước cho chồng đã có vú già giúp việc vậy là Ly lại bay nhảy, lại vắng nhà như những em còn gái rỗi thám tử giá rẻ.

Làm vợ tôi được gần nửa năm thì Ly thông báo em có bầu, tôi không thể giấu được cho riêng mình niềm vui, niềm hạnh phúc bất ngờ đó nên gọi ngay thông báo cho mọi người ở nhà biết.

Mặc cho bố mẹ vợ chuẩn bị cho Ly không thiết gì, nhưng bố mẹ tôi ở quê gửi lên rất nhiều đồ ngon sạch cho Ly tẩm bổ, nói chung tin em có bầu đã được thông bảo đến cả họ nội nhà tôi. Ai cũng mong chờ em sinh đặc biệt là khi biết Ly bầu con trai bố mẹ tôi ngoài liên tục mang đồ lên cho con dâu còn điện thoại dặn dò cẩn thận.

Đến hạn sinh, Ly sinh cho dòng họ nhà tôi một cậu quý tử có nước da trắng, mái tóc xoăn bồng bềnh và đôi mắt đen nhánh mà dù đang mê mẩn trong cơn hạnh phúc tôi cũng thấy choáng váng vì cậu bé chẳng có một nét nào của tôi hoặc chí ít là giống một người nào đó trong họ của tôi cả.

Càng lớn bé càng vỡ nét và cho thấy sự khác biệt rõ ràng, càng khác biệt tôi, ông bà nội chỉ lên có 1 lần rồi thôi với lí do sức khỏe. Còn ba má tôi thỉnh thoảng ghé cho phải phép Nhưng ít khi ẵm bồng cháu.

Không chịu nổi cảnh tượng trớ trêu đó, tôi thẳng thắn hỏi Ly thì thay vì lúng túng, sợ hãi hay hối hận, em trơ trẽn bảo “con ai không quan trọng, tôi đẻ ra thì nó là con tôi, còn anh muốn làm chồng tôi để hưởng gia tài của nhà này thì anh nên im lặng chấp nhận thằng bé, còn không anh cứ ra khỏi nhà tôi tay trắng như khi anh bước vào đây, tùy anh chọn!”

Thực lòng với tôi tiền tài không quá quan trọng vì tôi đã đủ sức mua cho mình nhà và xe. Nhưng thực lòng tôi không muốn như vậy. Tôi cũng chưa muốn sự thực bị phơi bày và đổ vỡ gia đình. Nhưng tôi cũng không đủ bao dung để coi như không có chuyện gì sảy ra.