Đã có những lúc đôi chân em thấy mệt mỏi trên con đường mà em đang bước, em đã muốn dừng lại và chẳng muốn bước tiếp những bước còn lại trong cuộc đời này.

Em đã muốn từ bỏ anh như từ bỏ những bước đi của mình...Nhưng cuộc đời lại không cho phép em dừng lại, dù có ra sao em cũng phải cố gắng bước tiếp. Em giờ này không còn đi cho riêng em nữa mà em còn bước cho con em.

Em đã theo anh từ những ngày mình cực khổ và cơ hàn nhất. Chúng ta đã từng trải qua rất nhiều những đau khổ. Em cũng đã chịu rất nhiều những dư luận khi bên anh. Người ta nhìn em với ánh mắt hiếu kì, với ánh mắt khinh bỉ vì em chẳng danh chẳng phận.

Có những đêm em buồn và tự khóc một mình, những giọt nước mắt làm em vơi đi rất nhiều những đau khổ...Nhưng khi tỉnh dậy sự thật vẫn là sự thật. em không thể chối bỏ được.

Sống bên nhau và cùng nhau phấn đấu, cùng nhau chăm lo cho gia đình. Lo cho con của chúng ta. Em biết đôi vai kia của anh cũng đã quá mệt mỏi, anh cũng đã nhiều lúc muốn buông xuôi tất cả...

Nhưng vì thương em và con nên anh đã mạnh mẽ bước những bước tiếp của cuộc đời này. Anh đã làm được tại sao em lại không, em sẽ cùng anh đi những bước còn lại, và chúng ta sẽ tìm thấy hạnh phúc nơi phía cuối con đường anh nhỉ.

Và câu chuyện về những anh chàng thám tử tư Sài Gòn Tphcm dõi theo từng bước chân mỗi người sẽ giống như anh và em vậy, chúng ta có vất vả thì sẽ hạnh phúc thôi.
Mong rằng thời gian sẽ giúp mọi người hiểu và yêu em với anh nhiều hơn. Đừng bao giờ buông tay và bỏ em ngay lúc này anh nhé. Yêu anh và con rất nhiều.