Còn nhớ hồi yêu nhau, anh không như bây giờ. Anh luôn tỏ rõ sự quan tâm, chu đáo với bạn gái. Chưa có ngày lễ nào dành cho người yêu mà anh lại bỏ qua. Thế nhưng từ ngày cưới đến giờ, chuyện tặng vợ một món quà trở nên xa xỉ và chỉ nằm trong trí tưởng tượng của tôi.Báo Phụ Nữ

Hôm trước đến cơ quan, thấy mấy chị em bàn tán rôm rả về việc được chồng tặng quà trước ngày 20/10 mà tôi vừa ấm ức vừa tủi hờn. Chị thì khoe chồng tặng bộ trang điểm, phiếu làm đẹp ở spa đắt tiền. Chị thì khoe chồng tặng một chiếc túi, váy áo hàng hiệu. Tôi nghe mà chỉ biết đứng trơ ra rồi cười mỉm vì ghen tỵ bởi họ được chồng quan tâm.

Lúc tan sở, vừa chạy xe trên đường vừa đến đám chị em khoe việc chồng tặng quà mà lòng vẫn còn tức anh ách. Đã thế mới đi được một đoạn không xa thì chiếc xe lại dở chứng chết máy làm tôi không sao đi tiếp được. Báo hại tôi phải dắt đi một quãng xa để tìm tiệm sửa chữa.



Kết hôn đến nay đã gần 4 năm, tôi thấy mình thiệt thòi vì chẳng bao giờ nhận được điều bất ngờ nào từ anh. (Ảnh minh họa)

Tôi mua chiếc xe này cũng được gần 10 năm, đến giờ thì hỏng hóc đủ chỗ phải mang ra tiệm sửa liên tục. Vì hai vợ chồng đều làm công chức, lương thấp và phải dành dụm sau này còn mua nhà nên tôi cũng chẳng bao giờ đề cập đến chuyện mua xe mới.

Lúc về đến nhà, thấy hai bố con đang cặm cụi ăn cơm mà tôi cũng chẳng thèm nói câu nào chỉ im lặng ngồi vào bàn ăn. Đã vậy chồng tôi còn í ới hỏi vợ rằng ở cơ quan có tổ chức cho chị em nhân ngày phụ nữ Việt Nam không? Tôi bảo là có và còn kể cho anh nghe chuyện mấy chị em được chồng tặng quà xem phản ứng anh ra sao và cũng mong chồng chột dạ và quan tâm đến vợ.

Thế mà anh lại mặc nhiên cười hô hố bảo mấy ông kia lãng phí và tặng quà không thiết thực. Anh còn phân tích tôi hiểu việc tặng bộ trang điểm hay chuyến spa cho vợ thì chắc mấy ông đó chê vợ xấu. Hay tặng túi xách và váy áo đắt tiền rồi đến lúc lỗi mốt cũng vứt… Tôi nghe mà điên cả đầu.



Lúc đó vừa đứng dậy dọn bàn ăn, tôi phán ngay một câu: “Chồng người ta lãng phí một chút nhưng thể hiện sự quan tâm vợ mình. Còn anh có đến một bông hoa dại cũng không có”.

Chồng tôi nghe xong chỉ tít mắt cười và nói lại: “Bày vẽ làm gì hả em? Với lại tiền em cầm hết thì thích mua gì cứ mua đi, anh có cấm đâu”. Nghe chồng nói mà tôi càng buồn hơn và chẳng buồn đôi co nữa làm gì cho ồn ào. Đằng nào mình cũng là phụ nữ, có ai mặt dày lại đi đòi quà bao giờ.Tâm Sự Eva

Cho đến tối hôm ngày 20/10, mẹ con tôi đợi mãi mà không thấy anh về nhà. Tôi gọi điện thì chồng lại tắt máy nên cứ nghĩ chắc anh đang lượn quanh thành phố để chọn quà cho vợ sau những lời trách móc hôm trước của tôi. Vậy mà một lúc sau anh về nhà, thấy trên tay không một bó hoa cũng chẳng món quà nào thì tôi lại thất vọng tràn trề.

Tranh thủ lúc chồng đi tắm, tôi lật tìm trong cặp xách của anh xem có dấu món quà nào không nhưng không có.

Đến khoảng 20h tối, thấy anh ngồi chễm chệ xem ti vi mà chẳng đả động gì đến chuyện 20/10 nên tôi cũng nghĩ chắc là ngày lễ này cũng như mọi ngày bình thường, đừng nên hi vọng làm gì cho mệt.

Thế rồi khoảng 30 phút sau thì có tiếng bấm chuông cửa. Tôi mang tâm trạng chán ngán ra mở thì sửng sốt khi có hai nam thanh niên bảo là đến giao hàng và bên cạnh là một chiếc xe tay ga mới cứng. Khi tôi bảo nhầm địa chỉ thì một nhân viên nói rằng không thể nhầm được vì quanh đây chỉ có mỗi nhà tôi là số nhà 18. Tôi ngạc nhiên vô cùng liền hỏi ai là người đã mua chiếc xe thì nhân viên đọc cho tôi tên của chồng mình.



Tôi hí hửng dắt xe vào nhà mà tâm trạng phấn khích vô cùng. (Ảnh minh họa)

Tôi lúng túng không biết làm gì đang định chạy vào gọi chồng thì đã thấy anh ở phía sau lưng. Chồng tôi vừa cười vừa bảo: “Quà 20/10 của người ta nhé! Phải tích cóp gần ba năm, người ta mới mua được đấy!”.

Sự thật đang diễn ra trước mắt khiến tôi vô cùng bất ngờ và xúc động. Không ngờ ông xã mình lại chuẩn bị một món quà lớn như vậy để tặng mình.

Tôi hí hửng dắt xe vào nhà mà tâm trạng phấn khích vô cùng. Lúc hỏi chồng lấy tiền đâu ra để mua thì anh lại giải thích: “Mỗi tháng em đưa anh 500 ngàn tiền tiêu vặt mà anh nào dám tiêu đâu. Anh còn nhận làm thêm việc ở công ty để kiếm thêm tiền nữa kìa”.

Nghe từng chữ chồng nói mà tôi nghẹn ngào đến rơi cả nước mắt. Tôi đã vội trách lầm anh mà không hề biết anh đang ấp ủ một món quà lớn hơn để tặng vợ. Tôi thấy có lỗi với anh nhiều quá!Tâm Sự Gia Đình

20/10 năm nay đúng là một ngày có ý nghĩa đối với tôi. Tôi đã có thể bỏ chiếc xe cà tàng để đi xe mới. Đợt này, tôi có cơ hội để khoe với mấy chị bạn ở công ty rằng mình cũng có một ông xã biết quan tâm và yêu thương mình rồi.

Theo : baothegioiphunu.com/roi-nuoc-mat-vi-mon-qua-bat-ngo-ngay-2010-cua-chong