Chúng ta yêu nhau bao lâu rồi Phương nhỉ, khoảng thời gian bốn năm không là ngắn cũng chẳng quá dài phải không em. Thời gian ấy tuy anh không chắc mang lại cho em những niềm vui thật sự, nhưng anh không tệ đến nỗi làm em buồn trong cuộc sống này.

Thương em, yêu em người con gái bé nhỏ của cuộc đời anh. Anh muốn quên đi những tháng ngày chúng ta bên nhau nhưng không thể quên được em người con gái bé bỏng ấy. cuộc sống này sao thích trêu người thế này. Cho con hạnh phúc thay vì cho con những khổ đau của cuộc sống?

Đến giây phút anh chính thức muốn đưa gia đình đến xin hỏi cưới em thì em lại bảo không yêu thương nữa, em muốn chia tay anh. Tại sao? Tại sao chúng ta lại có những ngày như hôm nay em? Thật sự anh quá bất ngờ với những gì em nói, anh có nên tin chăng, bao năm chúng ta bên nhau, khi yêu thương đủ lửa cần xây dựng một gia đình thì không còn bóng dáng em nữa.

Em chia tay anh, em về nhà em. Và anh không bao giờ cam tâm trước những gì anh có. Không tin những gì em nói, anh đã thuê thám tử tư Tphcm Sài Gòn giúp anh làm chuyện này, giám sát em và xác minh lại mọi chuyện cho anh thấu. Với anh một sự thật quan trọng lắm em à. Hãy để anh được yên lòng chúc em câu hạnh phúc em nhé.

Là bạn bè yêu thương bao năm nhưng với anh em như người vợ mà anh nói định sẵn cho anh, vậy mà giờ em nói câu chia tay, em về kết duyên cùng người mới. Nói khác hơn là người yêu cũ của em. Tại sao cuộc sống này lại có những cảnh trớ trêu vậy? anh nên tin vào ai đây em?