Đôi khi những quá khứ không thể làm người ta nguôi ngoai được. Không biết họ yêu bạn hay yêu quá khứ ấy. Một người có quá khứ vàng son cũng không được gì, còn quá khứ nhơ nhuốt. Đối với anh nó là nhơ nhuốt, nhưng với em nó không có gì đáng xấu hổ.

Chưa có chồng, chưa có bến bờ nhất định thì không nên trách người ta là thế này thế nọ anh à. Nói vậy để anh hiểu ra một điều mình không là gì của nhau thì đừng bao giờ phán xét người ta làm gì. Cuộc sống này mà, đừng bao giờ trách chi ai anh nhé. Em không đáng nên tội để mọi người phê phán vậy đâu.

Em không là vợ anh, anh cũng không có cần thuê thám tử tư tại tphcm sài gòn hay gì đó giám sát và bắt quả tang em. Không thể nói là lăng loàn được. ai ràng buộc gì ai mà phán xét cuộc đời người ta như vậy.

Yêu anh thương anh nên em không nói những gì, mỗi lần nghe những câu xúc phạm ấy thì lòng đau như thắt vậy, nước mắt em cũng đã rơi nhiều, và đôi lần muốn tự xác cũng vì những mai mỉa, sỉ nhục ấy của anh cho em trong cuộc đời này. Thương nhau, yêu nhau chân thật không anh? Nếu anh nói là có thì có lẽ anh đã dối lòng mình.

Nói yêu thương em, muốn cho em cuộc sống sau này tốt đẹp hơn nhưng chính những lời nói của anh đã khiến em đau khổ, thù hận và không thể bên anh cho đến khi anh nhận ra những sai lầm.

Nhận ra để được gì nữa anh, những tổn thương mà em gánh chịu có bằng những lời xin lỗi của anh không. Chưa bao giờ anh nghĩ cho em.