Khi công ty Nhật nếu có hãy mặc ta sẽ hỏi những gì bạn viết trong nên hãy nhớ những gì mà mình viết,nếu biết tiếng nhật thì hãy chuẩn bị bài giới thiệu bản thân trơn tru nhất,nếu pv để đi Nhật thì hãy thể hiện quyết tâm muốn sang đó học hỏi kinh nghiệm, tiếng nhật và học hỏi cách làm của nhật thêm là chú ý từ những điều nhỏ nhất như tư thế ngồi, khiêm tốn,thể hiện mình là 1 văn minh hiểu biết khi đi đó là kinh nghiệm của a.đã từng đậu của Nhật. Phỏng vấn nó cũng là một trò may rủi như khi chơi slot machine vậy.Cái định mệnh. Vào thấy là Lão mình đáng ghét vãi" tưởng chửi rủa thậm tệ thế nào. Đáng ghét thì đếu thấy đâu, thấy mỗi khoe người yêu. Đờ mờ

Mình không biết các bạn nghĩ gì, nhưng những gì trong bài viết này đáng ra mặc định dân mình đều biết. Theo kinh nghiệm của mình, thì đi xin việc hay ưu tiên, ít nhất cũng qua vòng gửi xe. Nếu bạn đã từng chơi game slot machine sẽ thấy nhiều khi con người dựa vào may mắn nhiều hơn là kinh nghiệm. Nói chung túm lại là khoe gấu bọ chứ định cho ăn bánh hả , còn lâu nhá thề với bóng đèn, với cái điện thoại là nếu thì điện thoại vỡ màn hình, bóng đén cháy thôi, ngủ mai còn đi sửa điện thoại với đi thay bóng đèn như vậy đó vậy đấy các bạn của tôi ạ



Ờ vì bằng tuổi lại học cùng lớp mà yêu nhau gần 1 năm mình và bạn í vẫn xưng hô cậu-tớ, nhắn tin còn cố gắng gọi mà hiểu sao nhìn mặt nhau lại cứ ngại ngại nên hầu hết là cậu-tớ, nhưng công nhận gọi dù ngại ngượng mồm lắm nhưng mà gọi câu nào cũng thấy thích câu í Mình cũng bằng tuổi học cùng lớp! Ban đầu xưng tên nhưng tầm tết tụi mình ra mắt 2 bên, trước mặt phụ huynh nên mình phải xưng anh đấy! Mất mặt voãi ra nhưng tại tần suất về nhà nhau nhiều quá nên cứ anh em và giờ thì đã quen! Kêu thế cũng tiện, nghĩ lại thì còn ấm ức nữa! Xưng vậy dễ mè nheo nó hơn. Thỉnh thoảng rảnh rỗi hai đứa cũng mò vào chơi game nông trại và các game đổi thưởng để giải trí.

Thế éo nào đọc đến đoạn cướp trinh thấy tò mò xem nó có kể .Đọc đến cuối thấy éo có ,dò lại thì ra đọc thiếu cướp trinh tay,.hóa ra khoe chị thớt giống em. Em cũng nguyên kể cả chơi trò chơi lớp í nắm tay vòng quanh e tránh luôn đến mức thằng đấy lên đăng
Tôi nhớ tác giả là Vũ Ngọc Anh hay sao đó, ngày tôi đọc bài này khoảng lớp 11, chưa biết yêu đương là gì mà vẫn thấy cảm động