Ngay từ khi yêu nhau, Oanh không giấu giếm Trường rằng mình chẳng hề đảm đang nữ công gia chánh. Bao Phu Nu Từ bé cô hầu như chỉ biết đến học, ra trường đi làm luôn vùi đầu vào công việc, việc nhà đã có mẹ cô về hưu vốn rảnh rỗi một tay lo liệu. Những lúc ấy, Trường chỉ cười xòa: “Ôi dào, lấy vợ chứ có phải lấy người giúp việc đâu hả em? Chỉ cần em biết nấu nướng vài món đơn giản trong gia đình thường ăn là được. Việc nhà mỗi người một tay cùng làm, đâu phải của riêng em!”.

Vì câu nói ấy của Trường mà Oanh quyết định gật đầu cái rụp với lời cầu hôn của anh. Nhưng có vẻ đến cả Trường cũng suy nghĩ đơn giản, bởi cuộc sống sau hôn nhân đâu chỉ có 2 người với nhau, còn cả bố mẹ chồng nữa chứ! Bố chồng Oanh khá dễ tính, nhưng mẹ chồng cô thì trái ngược hoàn toàn. Bà đặc biệt kĩ tính và yêu cầu cao ở con dâu, nhất là khoản nội trợ, nấu nướng.

Thời gian đầu, câu cửa miệng của bà khi than vãn về Oanh chính là: “Ôi trời ơi, hồi trước tôi biết là cô không đảm đang cho lắm rồi, nhưng không nghĩ cô lại vụng thối vụng nát tới mức này!”. Trường và bố anh có nói đỡ cho Oanh nhưng dường như việc “dạy dỗ” con dâu là đặc quyền của mẹ chồng, vì thế 2 người đàn ông kia cũng chỉ tham gia vài câu, không khuyên được bà thì đành chịu. Oanh không giận chồng vì chuyện đó, bởi đúng là cô vụng thật, nữa là mấy câu chê bai kiểu vậy chưa phải chuyện gì to tát, cô còn nhịn được. Một khi Trường đứng ra chống lại mẹ, với tính khí của bà, thì khi ấy chuyện phức tạp, rắc rối lên nhiều.





Mẹ Trường trước đấy cứ tưởng có con dâu là sẽ được an nhàn, chỉ việc đợi cơm bưng nước rót, không những thế còn có thể rủ bạn bè về tụ họp, sai phái con dâu cơm nước dọn dẹp. Nhưng với nàng dâu vụng như Oanh, bà liền bị vỡ mộng. Cơm nước trong nhà, Oanh chỉ nấu được mấy món đơn giản, muốn chế biến món phức tạp hơn thì bà buộc phải tự tay xuống bếp chứ để Oanh làm đảm bảo cả nhà không ai ăn nổi. Mà cũng lạ, có vẻ Oanh không có năng khiếu nấu ăn, cô cũng cố gắng luyện tập, học hỏi đấy chứ, chả hiểu sao không chút tiến bộ.

Cái vụ mời bạn bè về nhà tiệc tùng lại càng không thể, với tài nghệ của Oanh chỉ khiến mẹ Trường thêm xấu mặt mà thôi. Chính vì lẽ đó, bà càng ngày càng ngứa mắt với cô con dâu vụng về của mình. Càng không ưa thì bà càng hay bắt bẻ, săm soi và mắng mỏ Oanh khiến cô đi làm thì thôi mà hễ về nhà là tâm trạng căng như dây đàn. Oanh biết bản thân thiếu sót nên chẳng dám cãi lại câu nào, cũng may Trường và bố chồng đều thông cảm cho cô.

Đỉnh điểm của sự việc là nhà chồng Oanh tổ chức đám giỗ. Mẹ chồng giao cho Oanh đi chợ nhưng vì cô chưa lo liệu đám giỗ bao giờ mà mua thiếu chỗ nọ sai chỗ kia. Mẹ chồng Oanh nổi trận lôi đình, mới đi chợ đã thế này còn mong hòng gì bảo Oanh nấu cỗ nữa, mọi việc lại đổ hết lên đầu bà chứ đâu! Kiểu này bà có con dâu để làm bù nhìn rồi, khác đâu không có! Càng nghĩ mẹ chồng Oanh càng không cam tâm.

Bà hậm hực gọi Oanh tới và hỏi: “Ở nhà cô ai là người nội trợ chính?”. “Dạ, là mẹ con ạ, mẹ con nấu ăn khá ngon…” , Oanh nhỏ giọng đáp. “Mẹ cô làm hỏng cô rồi! Chính cái cách dạy con sai lầm của mẹ cô mà bây giờ tôi gánh đủ đây này! Trần đời làm gì có chuyện mẹ chồng vào bếp còn con dâu thảnh thơi ở ngoài xơi nước? Cô nên nhớ, đây là việc của cô đấy! Cô xem bây giờ giải quyết thế nào? Chẳng lẽ tôi vẫn phải nai lưng ra hầu hạ cô à?”, mẹ chồng chỉ thẳng mặt Oanh mà quát.

Đọc tiếp tại : https://baothegioiphunu.com/dau-vung-vo-tim-vi-yeu-cau-ngang-trai-cua-me-chong.html