.

Ngoài văn chữ ra thì y chẵng biết gì cả. Người nam nhân ấy vô hồn trông nom vật cảnh được bày trí kề bên.

Vả lại những dấu chấm phẩy của tớ còn quá nhiều sai sót , cả chính tả nữa *gãi đầu* nên mong lượng thứ shounen ai. Thiên nguyệt mừng rỡ tới đi.

Nói xong khẩn cầu cho tôi lời bình shounen ai. Lâm vương gia bước ra , tay vuốt ve râu của tớ , vừa tới vừa cung kính:- chào các vị! hôm nay mình mời các vị về đấy chắc các vị cũng biết là vì việc hệ trọng gì rồi?- là về lâm thiếu gia sao? – một viên quan trong triều đình lên tiếng- phải là tiểu tử thối ấy! – vương gia phát ngôn với giọng trầm- vậy ngày nay hoàng thượng sắp bắt vật ấy đi thay rồi.

Ngài định tính sao đây? – một viên quan nữa lên tiếng. Sao lại bắt tớ mặc mấy cái lụa mỏng như vậy chứ! - ta không thể chịu nổi nữa! ta chán lắm rồi!! ta phải làm gì kia đã được! – thiên nguyệt quay người bỏ đến - quý phi! quý phi người định đi đâu? – bình nhi hối hả đuổi theo- từ khi nào mà việc ta đi đâu cũng phải nói với ngươi vậy? – y ngắm bình nhi bằng cái ánh mắt tia lửa- nô…nô…nô tỳ nô tỳ không dám – bình nhi quỳ xuống cầu xin tha mạngthiên nguyệt không nói gì thêm nữa , y xoay người ra đi.

Ta đường hoàng là một nam nhân. .

Y hết kiên nhẫn hét:- ngươi bị điên à??! tớ hà cớ gì phải làm như vậy? ngươi liếc ngươi đến có cái gì để ta phải làm thế chứ?! chỉ có cái mặt thu hút người khác thôi! không lẽ ta giết ngươi để cướp sắc à?!! nam nhân ấy khá sửng sốt. Và mong mọi người nghênh đón ta shounen ai , đa tạ!.

Ánh mắt vật cứng lạnh ấy làm thiên nguyệt rùng ta. Chỉ sau một thởi gian ngắn , căn phòng lớn ấy đông kín người Shounen ai.

- tất nhiên!. Những đàn chim gần đấy ríu rít thi nhau cất giọng hát.

Hận!! hận tất thảy. Nhớ những bạn hữu giang hồ nhân giang.

Ta hiểu rõ tính hoàng đế mà. Một câu chuyện hay được viết bởi sora fuyu shounen ai.

Tới được một quãng khá xa thì y bị lạc. Dù tỷ ấy là người khiến y ra nông nỗi này.

Hận người sắp sai lệnh bắt y vào kia. Y quyết định lay người đây dậy.

Điều đó muốn gì thì làm nấy có trời đang điều tra ra nó - thôi được rồi! giờ đây thống nhất thế này. Nhưng y không chịu nổi cái cảnh không bằng giam cầm này!y muốn tự do.

Chỉ suốt ngày ăn chơi lêu lỏng , chọc phá người khác. Người đây ngắm tổng thể một lượt y.

Trời ơi…muốn trốn ra khỏi cung mà sao gặp toàn thứ ôn dịch gì đâu vậy trời. Hận.

Những món ngon ngoài phố , chỉ bước cần bước ra khỏi cổng là thấy. Nhớ những bình rựu hồng nhi ngon nhất thế gian mà chỉ khuynh hữu sắp sửa có được.

- hais…sao ngài không sai người đến tìm thiên hoa tiểu thư về? như vậy có thể tráo đổi rồi! - ừ! phải đấy!- uhm! thừa tướng phát âm phải- im lặng – lâm đại tướng lên tiếng – các ngươi không lẽ không hiểu tính tình của thiên hoa sao? tính vật ấy vốn thích chọc phá người khác. Ba ngày trôi qua , thật buồn tẻ , nhạt nhẽo , chẳng còn gì ngoài hoa , cỏ , hồ…chán!!! y không chịu nổi nữa.

. Sang nổi cá ở dưới hồ mai trông nom quên cả ngoi lên mặt nước mà thở.

Nhưng mà ngoài cách này ra không còn cách nào khác cả. Cảnh vật hài hòa , rực sắc , người thì tuyệt trần để mắt tới nhìn những bông hoa.

Từ đó cho qua đây chúng chúng tôi sẽ quyết tâm giúp ngài phát ngôn vài lời với hoàng thượng? các vị thấy thế nào? – viên tướng lên tiếng- được! được- cách này khá được- đa tạ! đa tạ các vị bạn hữu! tôi sẽ mang ơn các vị - vương gia thở dài- thôi thôi nào nào chúng ta nhập tiệc chơi bời đi!gió càng thổi mạnh cây cỏ hoa lá càng đua nhau khoe sắc giữa cái lạnh của mùa lạnh giá và ánh sáng chưa thấy bao giờ nhè nhẹ chiếu lên sân viên của quý cung. Y hận.

Đôi đồng tử căng ra hết cở. - còn dám chối! chính tay ngươi đang chạm vào ta! – ánh mắt màu tím ấy vẫn chưa buông tha cho thiên nguyệtthiên nguyệt nghĩ thầm: tên này bị điên à? sao tớ phải ám sát chứ? còn lại không tin ta nữa.

- chúng mình mời các vị đến đó cũng vì cớ đây. Lại là người không biết tới võ.

Cứ thế họ chào nhau và bước vào một căn phòng lớn. Nhưng chưa chạm đến vai nam nhân kia thì y sẽ bị đè xuống , khóa chặt tay và một vật sắc nhọn lạnh ngắt kề ngay cổ.

Tỷ tỷ của y. Một chỗ không người đi lại chỉ toàn cây cỏ và đường qua.

Quả là hòa hợp. Hận không thể đập nát nơi kia.

Tớ muốn nhờ các vị đọc giúp vài tiếng – vương gia nói điệu bộ trông cực kỳ thành khẩn. Y khởi nguồn cảm giác sợ hãi , chợt y thấy một bóng dáng ai đang tựa người lên gốc cây to đằng kai mà ngủ.

Có một người đứng ngay hồ nước gần đó , y phục nữ nhi màu phấn thướt tha bay trong gió cùng một áo choàng nhỏ khoác lên người. Y hiểu rõ tỷ ấy muốn điều gì.

Mặt thì ngẩn ra như người đần. Hận không thể xé rách bộ quần áo nhục nhã này.

Y muốn chơi bời. .

Đấy là một nam nhân tuấn tú. Người ấy có khuôn mặt thanh tao , nhan sắc tuyệt trần.

Y vốn nhát gan. Xin các vị giúp chúng tôi – vương gia thành khẩn.

Y nhớ nhà , nhớ phụ thân , phụ mẫu. Càng thẳng tớ càng thích như vậy ta có thể sửa lỗi của tôi.

Thiên nguyệt nhận định nam nhân đây một hồi lâu , rồi quyết định lên tiếng:- này! này…ê ê…cái tên chết tiệt này sao không nghe chứ - thiên nguyệt càu nhàu. Nhớ những cây kẹo hồ lô rao bán ngoài phố.

Họa tiết ở đấy được trang trí cực kỳ sắc xảo , bức ảnh rồng phượng được trạm trỗ tinh xảo , còn tấm bình phong thêu chỉ thượng hạng được dựng ngay đằng sau bộ bàn ghế bằng gỗ liêm đặt làm một mình cho vương gia , món ngon đã bày ra sẵng , tiếng nhạc vu vươn đã cất lên từ bao giờ. Thiên nguyệt khá hoảng sợ.

Hận hận hận hận người mang danh là đại vương. Nét mặt tuyệt đẹp khiến nhiều người say mê.

Truyện đam mỹ shounen ai: hoàng cung là công trình đam mỹ shounen ai. Nhưng khổ nỗi lại không thể giận thiên hoa.

Những chiếc xe ngựa lui về một cách dồn dập và càng ngày càng đông , binh lính sang theo canh cửa cũng không hề ít . Nhưng có điều người mang dung nhan đẹp tinh tế ấy lại là nam nhân.

Đôi lông mày chau vào nhau , một lâu sau giọng nói quyền hành ấy vang lên:- ngươi là ai? ngươi định làm gì? ám sát ta sao?! - gì…gì vậy? không…không có! sao ta phải làm vậy chứ? – thiên nguyệt cảm nhận người này thật kì lạ. Mặc dù cách dùng từ của mình cũng có thể hơi lẫn lộn truyện teen.

Chưa kể thân thể lực lưỡng tạo cho người khác có nhận thấy an toàn. Trong lòng dâng lên nỗi niềm oan ức.

Thiên nguyệt thấy thế chộp lấy cơ may đẩy người kia ra , phủi phủi quần áo , tay chân rồi đứng dậy ngó xéo cái cục kia. Thật không thể ngờ được.

Nhưng ngày nay , y chẳng còn thấy nữa. - hais…vương gia! ngài đề nghị như vậy là làm khjo1 chúng bọn mình rồi…đâu phải ngài không biết tính hoàng thượng? ngài ấy là một người đáng sợ không thể xem nhẹ – một viên đại thần lên tiếng.

Vương gia cứ sai người sang tìm thiên hoa công chúa về. Hận cái người ban ra tiêu chuẩn hoang đường này.

Mong mọi người thứ lỗi , tôi có ít kinh nghiệm cũng không hiểu nhiều sang hán việt nên sẽ không dùng nhiều shounen ai. Phong cảnh ngay lúc này hệt như một bức họa.

Mặc áo lụa xám , chân đi giày thêu kỳ lân , bên hông có vác theo kiếm. Ai nấy đều mặc lụa gấm , đội mũ lông và mang giày thêu.

Người mặc bộ quần áo nữ nhi đó lại là nam tử. Rõ ràng chúng mình biết là khó cho các vị.

Mái tóc màu lạ bay tung nhẹ trong không trung.