Tôi gặp chị Trần Thị Thu H (Địa chỉ: Tây Hồ, Hà Nội) tại một góc cafe nhỏ nơi góc phố Cổ ồn ào trong một ngày cuối tuần đầy nắng, cái nắng gay gắt của Hà Nội những ngày cuối hè. Chị không giống như trong tưởng tượng của tôi lắm. Bởi trước đây tôi chỉ tiếp xúc với chị qua điện thoại khi hẹn chị phỏng vấn. Giọng nói của chị khàn khàn và ẩn sâu trong đó có chút gì đó đanh thép, nhưng vẻ ngoài của chị lại khiến tôi nao lòng với bộ váy chấm đầu gối, cùng chất vải lanh như một cô gái bước ra từ “cánh đồng nhỏ trên thảo nguyên”.
Có lẽ vì giác quan của phụ nữ nên tôi và chị nhận ra nhau rất nhanh, rồi tôi bắt đầu dần chìm vào câu chuyện của chị, câu chuyện về cách chị gìn giữ cuộc hôn nhân bên bờ vực của mình.
Tình yêu chớm nở giữa chàng kỹ sư và cô gái Hà Thành.
Chị bắt đầu từ những lá thư tình đầu tiên anh gửi cho chị. Anh vốn là chàng trai làm xây dựng, nên chẳng quen nói những lời lãng mạn, mây gió. Tất cả những gì muốn nói anh đều gói gọn trong lá thư anh gửi chị. Những lá thư như đã gửi trọn tình yêu mà anh dành cho chị. Có lẽ đó là điều đặc biệt khiến cô gái Hà Thành hồn nhiên trong sáng siêu lòng trước anh chàng kỹ sư xây dựng trẻ.
Cứ thế rồi anh chị yêu nhau và cưới nhau. Cuộc sống hôn nhân quả thực không như chị tưởng, đôi khi chỉ yêu thôi chưa đủ, mà còn cần có trách nhiệm với nhau. Anh ngày càng bận rộn với công việc, còn chị thì cứ quay quắt với con cái, chợ búa, họ hàng cùng công việc buôn bán nhỏ. Với anh chị, sợi dây cuối cùng kết nối họ là bữa cơm tối của gia đình và những giây phút ân ái bên nhau.


Thời gian cứ thế thấm thoắt trôi, anh chị cũng đã ngoài tứ tuần. Chị cũng bước vào thời kỳ khó khăn nhất của người phụ nữ, đây là lúc chị nhận ra mình có những dấu hiệu của tuổi già, không còn trẻ trung, son sắc, không còn xinh đẹp như ngày xưa nữa. Chị bị những cơn nóng bừng, bốc hỏa, mất ngủ hành hạ mỗi ngày. Ban ngày thì bốc hỏa liên tục nên mồ hôi cứ rịn ra, bất tiện vô cùng. Đêm thì không sao ngủ được, hôm nào may thì ngủ được 5 tiếng, còn bình thường chỉ ngủ được 2 – 3 tiếng nên sáng dậy người cứ mệt rũ ra, chẳng có chút sức lực nào. Mất ngủ, bốc hỏa, mệt mỏi khiến chị trở thành con người khác, không còn niềm nở, tươi cười nữa mà trở nên hay cau có, khó chịu, hay cáu gắt với mọi người. Đôi khi không kiềm chế được cảm xúc, chị còn to tiếng với những người xung quanh.
Hạnh phúc bên bờ vực chỉ vì khô rát
Thế rồi, những cuộc cãi vã giữa chị và anh nhà ngày càng nhiều. Đặc biệt, chị bắt đầu sợ những giây phút gần gũi với chồng do bị đau rát, thành ra chị luôn né tránh mỗi lần anh đề cập đến chuyện ấy. Cứ thế, khoảng cách giữa anh chị ngày càng lớn. Chị dần trở nên bất lực với cuộc sống hiện tại. Thời điểm đó chị căng thẳng vô cùng, mỗi lần đi ngủ chị đều phải nằm cách xa anh, chị cố gắng ngủ trước, hoặc vờ ngủ để anh không đề cập đến chuyện đó.
Rồi anh dần về nhà muộn hơn, bớt cơm nhà hơn. Hồi đầu, chị chỉ nghĩ là do công việc, anh hiện đang nắm giữ vị trí quan trọng nên thường xuyên phải ra ngoài tiếp khách. Rồi đến một ngày chị thấy mùi nước hoa nữ trên áo anh, chị bắt đầu sinh nghi. Nhưng chị cố trấn an mình rằng, “điều đó chỉ là trùng hợp chứ chẳng có những gì như chị nghĩ đâu”. Nhưng quả thực “cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Chị bắt đầu để ý đến chồng hơn. Chị thường thấy anh có cuộc gọi lạ vào lúc nửa đêm và chị lần tìm trong điện thoại thì thấy số điện thoại ấy thường xuyên xuất hiện nhưng lại không hề có tên. Chị mới lưu số đó lại và gọi thử. Thì đó là giọng nữ, và có vẻ cô gái đó khá trẻ. Lúc đó chị vừa giận vừa sợ, chẳng biết phải làm thế nào. Rồi chị bắt đầu để ý đến hành tung của anh, sau một thời gian ngắn điều tra thì chị phát hiện ra cô gái kia là gian tình của chồng chị.
Thay đổi chính mình để giữ gìn hạnh phúc
Như người ta thấy chồng có cặp kè với cô gái lạ thì sẽ nhảy lên ăn vạ, nhưng chị thì không. Thay vì đi đánh ghen, chị bắt đầu tìm lại mình của ngày xưa bởi hơn ai hết, chị hiểu lý do dẫn đến tình trạng này là do chị đã quá lơ là chăm sóc bản thân, để bản thân trở nên già nua xấu xí, mà hơn hết là chị bị khô rát, đau mỗi lần quan hệ khiến chị luôn né tránh anh chuyện đó. Và cũng có lẽ vì điều đó mà anh nhà chị đi tìm hương vị mới.






Bảo Xuân phương pháp giải quyết bệnh khô hạn


Qua quá trình tìm hiểu và khám bác sĩ, chị biết mình bị rối loạn nội tiết tố nữ. Chị loay hoay tìm hiểu giải pháp tăng cường nội tiết tố nữ. Đồng thời chị bắt đầu tập thể dục để bản thân được thư thái hơn. Chị cũng dùng qua một vài thương hiệu tăng cường nội tiết tố được quảng cáo nhiều nhưng mãi chẳng hiệu quả. Trong khi số điện thoại của cô gái kia ngày càng xuất hiện nhiều hơn trong danh sách cuộc gọi của chồng chị. Chị tiếp tục nuốt cục hận này vào lòng và quyết tâm làm mới bản thân hơn.

Thật tình cờ, chị được một người bạn giới thiệu dùng thử thuốc của Bảo Xuân. Sau 1 tuần dùng chị thấy bắt đầu ngủ ngon trở lại. Đến hết tuần đầu tiên thì chị thấy bốc hỏa giảm hẳn. Hết tháng đầu tiên thì chị ngủ ngon, không còn bốc hỏa, các vết nám tàn nhan thì mờ dân, da mặt căng bóng, sáng khỏe. Chị như sống lại thời tuổi trẻ với cảm xúc yêu đương mãnh liệt như thuở nào. Ký ức những ngày được anh chở đi trên chiếc xe đạp cũ khắp nẻo phố phường Hà Nội như trở về. Chị chợt nhận ra hình ảnh anh còn in đậm trong trái tim mình. Chị không thể để vuột mất tình yêu này, tình yêu mà chị luôn giữ gìn và trân quý.
Mặn nồng trở lại sau chuỗi ngày dài đau khổ
Tối hôm đó, chị nhắn anh về sớm để nói chuyện. Sau khi đón và gửi các con bên bà ngoại, chị chuẩn bị một bữa tối tươm tất với mấy món anh thích. Chị diện một bộ váy mới màu tím gợi cảm. Chị nhắn anh về sớm vì có việc muốn nói chuyện. Anh về sớm hơn hẳn thường lệ nhưng vẫn với vẻ mệt mỏi thường ngày. Khi nhìn thấy chị, anh hơi sững lại vì ngạc nhiên sau khi nghe chị giải thích một lý do khá hợp lý cho việc làm bất thường của mình. Nhìn anh, chị thấy xót xa vì lâu lắm rồi anh không ăn cơm nhà. Anh có vẻ gầy và già đi nhiều. Rồi anh chị có một bữa tối lãng mạn, chị chủ động gợi anh nhớ và nhắc lại chuyện của ngày xưa. Chị muốn anh nhớ lại những ngày tháng đã qua, những thăng trầm mà anh chị cùng nhau vượt qua và cả những giây phút mặn nồng ấm áp. Anh dường như bị chị cuốn vào câu chuyện của quá khứ. Và chuyện gì đến đã đến, anh chị có một đêm yêu thương trọn vẹn như thuở mới cưới. Anh cứ ôm ghì lấy chị mãi mà thì thầm “Em mãi nóng bỏng như này nhé, để anh được nghiện em”. Chị thấy được tình yêu nơi anh bùng cháy trở lại. Chị đã thành công với kế hoạch của mình.
Từ đó, anh về sớm dần, anh hủy các cuộc hẹn nhiều hơn để về ăn tối với chị. Chị cũng không còn nhớ tới cô nhân tình của chồng nữa. Giờ chị đã tin rằng tình yêu và chăn gối là những thứ đi liền với nhau. Nếu chỉ yêu nhau mà không có chuyện ấy thì mọi thứ sẽ khó mà êm ấm được. Đặc biệt đàn ông, đôi khi họ sống bằng bản năng thay vì trách nhiệm như phụ nữ. Chính vì thế là phụ nữ càng cần học cách chăm sóc bản thân và gìn giữ hạnh phúc của mình..
Chị vui mừng vì chị đã có thể lưu giữ vẻ đẹp mặn mà ngày nào và có được cuộc sống vợ chồng êm ấm, giúp chị giữ lửa cho mái ấm của mình. Thực sự chị không thể tưởng được nếu như chị tiếp tục bị bốc hỏa, mất ngủ,khô rát, trầm cảm thì sẽ như thế nào. Có lẽ giờ này chị đã thành phụ nữ đơn thân rồi. Nói xong chị cười, một nụ cười tươi như ánh nắng mai của ngày hè, một nụ cười sảng khoái, giòn tan chan chứa niềm hạnh phúc. Tôi chợt nhận thấy bên trong con người này quả thực có một năng lực phi thường, năng lực để chị lý trí, nghị lực vượt qua những khó khăn của cuộc sống, năng lực để chị giữ gìn tổ ấm của mình, và năng lực để gìn giữ tình yêu đang trên bờ vực sụp đổ.
Chỉ 40 phút ngắn ngủi ngồi bên chị, chị đã cho tôi hiểu hơn về cuộc sống muôn màu vạn trạng quanh ta với câu chuyện đầy chất đời mà chị làm nhân vật chính. Tôi cảm nhận được vẻ đẹp, sự mạnh mẽ của chị, một người phụ nữ dám đương đầu, dám chiến đấu để bảo vệ tình yêu và cuộc sống. Chúc chị luôn dồi dào sức khỏe, xinh đẹp và hạnh phúc bên gia đình mà chị đã dày công vun đắp.