Trời sinh tôi ra đã vốn là thông minh và học trước một năm,nên cứ vào lớp là ngồi tám, cũng may mắn là ông trời không quá đối xử tệ bạc với tôi, năm nào ngồi từ phía cũng là gái thật là có phước. Năm lớp bốn cũng thế mà bốn em đó em nàocũng xinh tươi.

>> Truyen tinh cam xa hoi

>> Doc truyen tinh cam buon

Vào một ngày trời tươi đẹp, đang trong tiết học ngồi tám chuyện với một em ởsau lưng thì :

- NMT, em làm gì đó – Cô giáo dạy toán kêu rõ là to

- Dạ … Em…Nói chuyện – Nam nhi mà dám làm dám chịu đúng không. Anh hùng vãi^^Rượt đuổi tuổi thơ – chương 3

Cô giáo và cả lớp đều sửng sốt trước anh hùng rơm như tôi

-Giỏi, lên giải bài toán này cho tôi

-Dạ

-Haha nghề của em mà cô.- Tôi nghe nói đến toán là vui mừng

Nhưng nào đâu ai ngờ nhìn sơ qua bài toán tôi muốn xỉu. Nhớ không rõ nữa hìnhnhư là bài căn thức chứa ẩn X mới ghê. Thôi rồi kỳ này không xong rồi, cái nàyhọc sinh lớp năm biết giải được không nữa.

Và rồi tôi mạnh miệng nói ra.

-Cô ơi, toán này lớp năm chưa chắc gì giải được nữa đấy. Tha… cho em đi cô.Em xin lỗi ^^.

-Làm không được hả? Về chỗ một điểm, ngày mai viết bảng kiểm điểm nộp cho tôikèm theo chữ ký củaphụ huynh.

Tôi nghe đến đó là thấy có tiếng sét vang bên tai, cứ đùng đùng đoàng đoàng,tinh thần bỗng suy sụp xuống. Mới lúc nãy còn hùng hồn dữ lắm nhưng đến đây thìcái mặt không còn một chứ gọi là khí sắc.

-Sao cô ác với em quá.. đã xấu mà còn thích…làm nhân vật phản diện – Tôi lếchbước chân đi về chỗ mà thầm nghĩ

Suốt buổi học chữ chẳng vào đâu, lo sợ, bồn chồn, mặt như trái cà ấy. Vàtiếng trống tùng tùng ấy lại vang lê, hôm nay tôi muốn không vang lên nữa ấy, đểcho tôi cứ ngồi mãi chỗ đó, một thời gian lâu thật lâu để cô quên rồi đánh trốngcũng được. Hay là nó quay lại lúc đầu tiết để tôi biết mà không nói chuyện ^^.Nhưng nó là thời gian cứ trôi dần dần, không níu kéo lại được cũng không làm chonó đi nhanh hơn.Tôi đi lê thê giống như một thằng nghiện, từ trường về đến nhàtrong đầu luôn tìm ra cách để chối tội, nhưng chứng cứ rành rành thế kia chốikiểu nào cho xong ^^.

-Nói với mẹ ư? Có nước mà chết. Nói với bố thì nhẹ hơn không chết… đi bệnhviện còn hơi thở ngáp ngáp à..uống sữa chắc được.- Nghĩ đến đấy tôi thấy lạnhxương sống.

Về nhà thấy hai ông anh đang xem TV. bỗng trong đầu tôi có một luồng sáng củabóng đèn 1200KV luôn.

-Hehe kì này có cầu cứu Gia Cát thôi. – Tôi chạy lên lầu để tập xuống, phóngnhanh xuống nhà ăn cơm.

Vì đã có kế sách cao minh để đối phó nên không còn lo như lúc ở trường. Nêntôi hì hục ăn cơm. No căng cả cái bụng. ba anh em tôi ăn cơm xong thì đi ngủ nhưthường ngày.Làm một giấc sảng khoái trong người, thời cơ đã đến. bố mẹ chưa về.Hai ông thì đang ở trong phòng. Nên tôi chớp nhanh thời cơ, không quên đóng cửalại ^^ (khôn không?) :

-Anh hai, anh ba yêu dấu.- Tôi sài giọng ngọt ngào, vì nhờ người ta mà ^^. Hổbáo mà có nước tự sát.

-Cái gì nữa đây ? – Hai ổng đồng thanh hỏi.

- Gíup em với.

-Giúp cái gì?.

-Dạ…câu chuyện đẹp nó là thế này nè….Vào một buổi sáng tinh mơ của ngày hômnay……bla…bla…

Tôi kể toàn bộ sự việc cho hai ông anh nghe, sau khi nghe đoạn kịch tính nhấtcủa câu chuyện,hai ổng hiểu vấn đề, thở dài ra làm tôi có chút sầu não tý. Kểxong mặt hai người anh bỗng đăm chiêu ra:

-Học không lo học, lo tán gái, kỳ này chết mầy rồi con ơi ! – Anh hai nằmphịch xuống nói,nghe ổng nói mà lạnh lạnh cái lưng.

Tôi chưa kịp mở miệng ra nói gì thì..

-T con, nằm xuống nghe chiếu chỉ “bổng pháp” bang hội. Chát…Chát… – Anh bagiả giọng của bố trêu tôi.

-Hix,..cứu em hai huynh.. đừng giỡn nữa, bố mẹ mà biết chắc em có nữa treo cổấy. Thương em tý đi. – Tôi nói và làm mặt không thể nào tội nghiệp hơn đượcnữa.

-Không. – Hai ổng dứa khoát vê lờ.

Nghe xong mà muốn rụn cái rún xuống đất@@.

-Thôi mà…huhu..cứu đi.. sao này em không thế nữa

.

-Thằng G có cách gì không mà. – Anh hai quay mặt hỏi anh ba.

- Áy chà theo tình hình này thì Gia Cát Xoàn đây là một cuộc chiến khôngngang tài ngang sức của ba chứ lính với cả đám vi khuẩn chi chích mưu mẹokia…..Thôi…Còn một cách duy nhất…- Anh ba vừa nói vừa vuốt cái càm làm hai anhem tôi phải tập trung đến cao độ.

- Cách gì? –Hai anh em đồng thanh hỏi lớn

-Giả chữ ký.

Nghe đến ba chữ đó hai anh em tôi liền phản ứng ngay, nói gì chứ đây là tội “khi quân phạm thượng” có khi bị “trảm” chứ chẳng đùa.

-HẢ?.

-Anh ba giỡn à?.

-Giỡn cái đầu mầy, không còn cách nào hết, chỉ còn cách đó, quyết định đi. –Ổng nói rồi quay vào tường.

-Lỡ bố mà biết là nặng gấp mười lần ấy chứ chẳng chơi đâu. – Chưa gì anh haiđã làm nhục trí anh hùng ^^.

-Làm sao bố biết được. Mầy nộp cứ nói là mẹ đi vắng, bố ký. Thế là xong ngay.– Anh ba đưa phẩy tay làm như thản nhiên.

Vì người ký giấy tờ học của ba anh em tôi không ai khác là mẫu thân. Chắc lầnnày không sao. Nên :

-Ờ, cũng đúng. – Anh hai có vẻ thông thông.. ^^

-Qúa chuẩn cho đội diệt khuẩn. Quyết định vậy đi. – Người quyết định không aikhác chính là tôi đây.

Sau khi đội duyệt khuẩn bàn bạc xong xuôi, phương án, kế sách đã được lên mộtcách tỷ mỉ. Và lá đơn kiểm điểm đã xong xuôi, chữ ký đâu vào đấy. Tôi thở phàonhẹ nhỏm,lên giường làm một giấc…để sáng mai..còn đối phối với bà côkia….Khò…khò….khò…..

Hôm sau đi học,đã đến giờ, tôi lên nộp tờ giấy kiểm điểm cho cô, quả thật côkhông hề hỏi gì một câu, cầm tờ giấy lên xem rồi để vào cặp. Tôi thở phào nhẹnhỏm, vì đã vượt qua ải môn quan một cách êm ấm….


Nguồn: Doc truyen online